Tâm sự 35 năm linh mục
25 / 01 / 1956 - 25 / 01 / 1991
Ba lăm năm mùa xuân đầy hoa mộng
Mộng Nước Trời gieo với mộng ngày xanh
Hoa trổ nhiều mà trái kết chẳng thành
Cây rậm bóng mà lá cành ngơ ngát !...
Xuân mùa chay khăng khăng đòi phạt xác
Đòi xé lòng xé ruột rắt tro vào !
Giữa mùa hoa, xuân e ngại biết bao !
Tình xuân nhạt mà ý xuân nồng ấm.
Rời chay tịnh xuân bắt đầu suy gẫm
Chuyện thương đau của Chúa thật dồi dào
Nghe như máu còn đổ, lệ còn trào
Xuân dã khóc, khóc nhiều cho tội lỗi.
Và rồi đây với tâm hồn thống hối
Với niềm vui mừng kỷ niệm phục sinh
Xuân hân hoan đem tất cả tâm tình
Dâng lên Chúa để thay lời cảm tạ.
Ba lăm năm mùa hè trời oi ả
Tiếng ve sầu ra rả dội vào tai
Biết làm chi qua những tháng ngày dài
Đây nhà Chúa, khách thừa lương vắng vẻ.
Mùa huệ nở tháng năm dành cho Mẹ
Tháng đèn hoa dâng kính Mẹ sớm chiều
Lòng bội bạc của những đứa con yêu
Khiến tim Mẹ thâm bầm và rướm máu .
Mùa phượng nở đỏ rực trời tháng sáu
Tháng bướm ong bay nhộn nhịp xôn xao
Khiến Thánh Tâm đau khổ biết dường nào
Vườn nho Chúa thiếu bàn tay săn sóc.
Ba lăm năm mùa thu đầy tang tóc
Cảnh sinh ly tử biệt nhớ không nguôi
Mộ thời gian dù tất cả chôn vùi
Mà hình bóng dấu yêu không xoá hết.
Thu ơi hỡi ! thu về gieo ý chết
Trong đường gân khô máu lá vàng rơi
Trong quả tim buốt lạnh giữa dòng đời
Trong ánh mắt người thân chào vĩnh biệt.
Ba lăm năm mùa đông tập quen biết
Những con người đói rét sống lề đường
Những trẻ em mất mẹ thiếu tình thương
Những bà lão cô đơn không chốn trọ.
Mùa vọng về trời than mây khóc gió
Cho kiếp người thêm lạnh lẽo xót xa
Cho noel thêm ý nghĩa đậm đà
Cho hang đá Bêlem thêm u tối.
Cho sao lạ mọc soi đường dẫn lối
Cho mục đồng tìm gặp Chúa Hài nhi
Cho Ba Vua nghe tiếng gọi ra đi
Cho thiên hạ biết Tin Mừng xuân mới.
Chúa ôi ! Ba mươi lăm năm chờ đợi
Mõi mòn từ Xuân Hạ đến Thu Đông
Chờ đợi con vác Thánh giá về trồng
Trên ngôi mộ chôn sâu đời tội lỗi.
Ôi ! Chúa ôi ! con đau buồn quá đỗi !
Nước mắt đâu rửa sạch vết thương lòng !
Biết lấy gì gọt nạo những rêu rong ?
Mọc như nấm trong hồn trong xương tuỷ.
Dưới gối Mẹ con gục đầu rên rỉ
Nghe quả tim bị nghìn mũi kim châm
Lệ thương đau từng giọt nhỏ khôn cầm
Từng sớ thịt run lên như điện giật.
Giữa dêm khuya bao lần con thức giấc
Lòng nát tan xao xuyến chuyện ngày xưa
Tình Mẹ thương đền đáp mấy cho vừa
Trước ảnh Mẹ con cúi đầu lạy Mẹ.
Lm. Fx. Nguyễn Xuân Văn
25 / 01 / 1956 - 25 / 01 / 1991
Ba lăm năm mùa xuân đầy hoa mộng
Mộng Nước Trời gieo với mộng ngày xanh
Hoa trổ nhiều mà trái kết chẳng thành
Cây rậm bóng mà lá cành ngơ ngát !...
Xuân mùa chay khăng khăng đòi phạt xác
Đòi xé lòng xé ruột rắt tro vào !
Giữa mùa hoa, xuân e ngại biết bao !
Tình xuân nhạt mà ý xuân nồng ấm.
Rời chay tịnh xuân bắt đầu suy gẫm
Chuyện thương đau của Chúa thật dồi dào
Nghe như máu còn đổ, lệ còn trào
Xuân dã khóc, khóc nhiều cho tội lỗi.
Và rồi đây với tâm hồn thống hối
Với niềm vui mừng kỷ niệm phục sinh
Xuân hân hoan đem tất cả tâm tình
Dâng lên Chúa để thay lời cảm tạ.
Ba lăm năm mùa hè trời oi ả
Tiếng ve sầu ra rả dội vào tai
Biết làm chi qua những tháng ngày dài
Đây nhà Chúa, khách thừa lương vắng vẻ.
Mùa huệ nở tháng năm dành cho Mẹ
Tháng đèn hoa dâng kính Mẹ sớm chiều
Lòng bội bạc của những đứa con yêu
Khiến tim Mẹ thâm bầm và rướm máu .
Mùa phượng nở đỏ rực trời tháng sáu
Tháng bướm ong bay nhộn nhịp xôn xao
Khiến Thánh Tâm đau khổ biết dường nào
Vườn nho Chúa thiếu bàn tay săn sóc.
Ba lăm năm mùa thu đầy tang tóc
Cảnh sinh ly tử biệt nhớ không nguôi
Mộ thời gian dù tất cả chôn vùi
Mà hình bóng dấu yêu không xoá hết.
Thu ơi hỡi ! thu về gieo ý chết
Trong đường gân khô máu lá vàng rơi
Trong quả tim buốt lạnh giữa dòng đời
Trong ánh mắt người thân chào vĩnh biệt.
Ba lăm năm mùa đông tập quen biết
Những con người đói rét sống lề đường
Những trẻ em mất mẹ thiếu tình thương
Những bà lão cô đơn không chốn trọ.
Mùa vọng về trời than mây khóc gió
Cho kiếp người thêm lạnh lẽo xót xa
Cho noel thêm ý nghĩa đậm đà
Cho hang đá Bêlem thêm u tối.
Cho sao lạ mọc soi đường dẫn lối
Cho mục đồng tìm gặp Chúa Hài nhi
Cho Ba Vua nghe tiếng gọi ra đi
Cho thiên hạ biết Tin Mừng xuân mới.
Chúa ôi ! Ba mươi lăm năm chờ đợi
Mõi mòn từ Xuân Hạ đến Thu Đông
Chờ đợi con vác Thánh giá về trồng
Trên ngôi mộ chôn sâu đời tội lỗi.
Ôi ! Chúa ôi ! con đau buồn quá đỗi !
Nước mắt đâu rửa sạch vết thương lòng !
Biết lấy gì gọt nạo những rêu rong ?
Mọc như nấm trong hồn trong xương tuỷ.
Dưới gối Mẹ con gục đầu rên rỉ
Nghe quả tim bị nghìn mũi kim châm
Lệ thương đau từng giọt nhỏ khôn cầm
Từng sớ thịt run lên như điện giật.
Giữa dêm khuya bao lần con thức giấc
Lòng nát tan xao xuyến chuyện ngày xưa
Tình Mẹ thương đền đáp mấy cho vừa
Trước ảnh Mẹ con cúi đầu lạy Mẹ.
Lm. Fx. Nguyễn Xuân Văn