HÃY QUÊN ĐI
Hãy quên đi bãi cát vàng nắng gắt
Những công trình tẩm nước mắt mồ hôi
Gió lạnh về bi thảm xoá tan rồi !
Chỉ còn lại một nét buồn muôn thuở.
Hãy quên đi chẳng có gì đáng nhớ
Nghĩa gì đâu cát bụi dưới chân người ?
Nghĩa gì đâu mười năm gió nắng tươi ?
Lòng đã chết, thôi đừng than tiếc nữa ?
Tiếc làm chi những ngày buồn chan chứa
Những đêm khuya cô tịch giữa lòng đời
Xa hết rồi nỗi nhớ của ta ơi !
Quên đi nhé ! cho lòng vơi bớt khổ !
Hiện tại còn gì ? Tương lai sóng vỗ
Sắc màu tươi năm tháng đã qua rồi
Xây làm chi những ước vọng xa xôi ?
Cho đầu óc chờn vờn thêm mây khói !
Hãy quay về tìm lại đường ơn gọi
Đường hy sinh sáng chói ý trời cao.
Hãy dừng chân nghe tiếng gọi ngọt ngào
Tiếng Con Chúa thì thào trên thập giá.
Dừng chân lại nhìn cuộc đời tàn tạ
Như thân cây đang úa lá khô cành,
Nhựa sống thừa không đủ tạo màu xanh
Cho mái tóc, biến nhanh thời hoa mộng.
Hãy cố tạo niềm vui cho cuộc sống
Bằng tình thương, bằng Hy Lễ mỗi ngày
Bằng lời thơ dìu dịu toả hương bay
Dâng lên Mẹ với tâm tình con thảo .
07 - 1975
Lm. Fx Nguyễn Xuân Văn