Suy niệm Tin mừng Chúa Nhật 19 Thường Niên
(Mt 14,22-33)
Tin mừng Chúa nhật 19 thường niên hôm
nay trình bày cho chúng ta những giáo huấn có giá trị. Trước hết là việc cầu nguyện,
tiếp theo là sự tin tưởng, phó thác.
Trong bài đọc thứ I mà chúng ta vừa nghe, Chúa nói với ngôn
sứ Êlia : "Hãy ra ngoài và đứng trên núi trước mặt Đức Chúa. Kìa Đức Chúa đang
đi qua”. Êlia không tìm Chúa trong gió bão, động đất hay trong lửa, nhưng ông
tìm Chúa trong “tiếng gió hiu hiu” (1V 19, 11-12). Điều đó cho chúng ta hiểu
rằng Thiên Chúa được tìm thấy trong sự thinh lặng chứ không phải trong sự ồn
ào, bát nháo của cuộc sống. Chúa Giêsu rời khỏi những thứ đó để lên núi một
mình.
Sau khi đã thực hiện phép lạ hóa bánh ra nhiều, từ 5 chiếc
bánh và 2 con cá, Chúa Giêsu rời khỏi đám đông lên núi để cầu nguyện. Ngài ở đó
cho đến sáng. Chúa Giêsu nhận thấy cần phải nói chuyện với Cha, và vì thế,
Người chọn ban đêm thanh vắng, dễ dàng cho việc cầu nguyện với Cha. Dựa vào mẫu
gương của Ngài, chúng ta cũng cần phải biết sự cần thiết của việc cầu nguyện và
tìm phút hồi tâm trước sự hiện diện của Thiên Chúa.
Cầu nguyện được xác định như một cuộc đối thoại với Thiên
Chúa : Ta nói với Chúa và nhất là lắng nghe lời Chúa. Chúng ta nói với Chúa
bằng cách dâng lời khẩn nguyện của chúng ta tới Ngài; và Thiên Chúa nói với
chúng ta, gợi lên trong chúng ta những tư tưởng tốt đẹp mỗi khi chúng ta suy
niệm, giúp chúng ta thực hành đúng theo những chỉ dẫn của Lời Chúa. Âm thanh
thấy nhẹ nhàng như tiếng gió hiu hiu và chỉ có thể cảm nhận được nó trong sự thinh
lặng hay trong những lúc hồi tâm. Con người hôm nay thường đánh mất chiều kích
quan trọng này của cuộc sống và không trân trọng giây phút thân mật đầy thánh
thiện này với Thiên Chúa.
Cầu nguyện cũng được định nghĩa như là độ cao của lý trí và
linh hồn trước Thiên Chúa. Nếu thiếu độ cao này, chúng ta không thể bước vào
trong cuộc đối thoại sống còn với Đấng tạo dựng của chúng ta. Người tín hữu
phải cảm thấy một cách mạnh mẽ lời mời gọi ấy, đến từ trên cao và phải thực
hành việc cầu nguyện như là hơi thở của linh hồn mình. Cầu nguyện là nhiệm vụ
cao quý nhất mà con người có thể thi hành trên thế gian này, tất nhiên nó rất
cần thiết. Cầu nguyện có sức mở cửa các tầng trời để tuôn đổ hồng phúc xuống
cho chúng ta. Chúa Giêsu trong Tin mừng hôm nay, đã cho chúng ta bài học đầy
quý giá này. Gương mẫu của Người có giá trị hơn bất kỳ lời nói nào mà chúng ta
có thể diễn tả được. Kết hiệp mật thiết với Thầy chí thánh, chúng ta cố gắng
tìm lấy cho mình những khoảnh khắc trong ngày sống để cầu nguyện với Người.
Bài học thứ hai trong Tin mừng hôm nay đó là tin tưởng, phó
thác. Giữa biển khơi, con thuyền của các Tông đồ bị rung lắc bởi những cơn sóng
lớn. Nước động là biểu tượng cho thế giới này, một thế giới đang mang trong
mình những biến động bởi những cuộc bạo loạn tàn khốc, những rối loạn vô phương
hướng trước nhưng biến chuyển của xã hội… Cũng như các tông đồ của Chúa, trong
dòng xoáy ấy chúng ta hãy chạy đến với Chúa để xin Người trợ giúp. Chúng ta hãy
biết đặt niềm tin vào Lời mà chính Chúa đã nói với các tông đồ xưa kia “Can đảm
lên, đừng sợ” và hãy can đảm bước đi, vượt qua sóng gió, gian lao thử thách.
Hãy mạnh dạn như thánh Phêrô chạy đến với Chúa, đặt bàn tay mình vào bàn tay
Chúa xin Người kéo chúng ta ra khỏi vũng lầy của cuộc sống.
Giống như thánh Phêrô, nhiều lần chúng ta kêu gào lên
Chúa: “Lạy Chúa, xin cứu con” (Mt 14,30). Tuy nhiên, đôi khi trong lời cầu
nguyện chân thành ấy chúng ta thiếu đi sự tin tưởng và lòng đầy nghi ngại.
Chúng ta sẽ ngã chìm như thánh Phêrô. Chúa Giêsu đã khiển trách Phêrô vì sự kém
tin ấy (x. Mt 14,31). Nếu không nghi ngờ, thánh Phêrô có thể đi bộ trên mặt nước
để đến với Chúa. Vì thế, nếu chúng ta không nghi ngờ quyền năng của Thiên Chúa,
chúng ta có thể vượt qua được những khó khăn của cuộc sống mà không hề bị chao
đảo.
Có lẽ dễ dàng hơn khi ta thực hiện những hành vi sám hối vĩ
đại, nhưng thật khó làm sao khi tìm thấy một linh hồn biết tin tưởng hoàn toàn
vào Thiên Chúa. Cầu nguyện là chìa khóa của đức tin : cầu nguyện càng nhiều
chính điều đó sẽ nuôi dưỡng chúng ta, đức tin của chúng ta sẽ lớn lên mạnh mẽ
và sẽ cho phép chúng ta bước đi trên bão tố của thế gian này.
Khi Chúa Giêsu lên thuyền, bão tố liền lặng yên (x. Mt 14,32). Vì thế, nếu chúng ta biết đón nhận
Chúa Giêsu trong cuộc sống mọi nơi, mọi lúc bằng đức tin, chúng ta sẽ vượt qua
mọi thử thách của ngày hôm nay.
Bí quyết để đạt được niềm tin này nơi Thiên Chúa đó là chúng
ta hãy nhìn lên Đức Maria, cầu xin Mẹ gìn giữ và hướng dẫn chúng ta. Thánh
Bernado so sánh Đức Maria như sao mai dẫn đường cho các chuyến tàu trong đêm
tối. Thánh nhân khích lệ chúng ta hãy nhìn lên vì sao này, và như vậy chúng ta
có thể dễ dàng đạt đến được cánh cửa của cuộc sống đời đời. Thánh nhân viết : “Anh
em thân mến, trong những thăng trầm của cuộc sống, khi bước đi trên thế gian
này anh em có cảm giác bị chao đảo giữa những bão giông, nếu anh em không muốn
tiếp tục bị xô đẩy, dập vùi bởi cơn giận dữ của sóng biển, thì đừng để đôi mắt
rời xa khỏi ánh sao này! Nếu như bão tố của những lần cám dỗ nỗi dậy, nếu như
anh em đang bị vấp ngã bởi những chướng ngại đau khổ, hãy nhìn lên ánh sao ấy,
cầu khẩn cùng Đức Maria…
Trong từng giai đoạn của cuộc đời, trong những lúc khó khăn,
trong giây phút do dự, hãy nghĩ về Mẹ Maria và cầu xin Mẹ. Bước theo Mẹ, anh em
sẽ không lầm đường, lạc lối. Cầu nguyện với Mẹ, anh em sẽ không bao giờ thất
vọng; Nghĩ về Mẹ, anh em sẽ luôn được an bình và không do dự. Được Mẹ nâng đỡ
anh em sẽ không vấp ngã; Được Mẹ bảo vệ, anh em sẽ không bao giờ sợ hãi; Được
Mẹ hướng dẫn, anh em sẽ không bao giờ mệt mỏi và Mẹ sẽ ban cho anh em những
điều thuận lợi nhất để đạt đến mục đích của đời mình”.
Hãy nhìn lên Mẹ Maria, ánh sao mai rạng chiếu cho chúng ta
trong từng phút giây và hãy cầu khẩn cùng Mẹ với lòng tin tưởng, hiến dâng.
G. Võ Tá Hoàng