Sáng Chúa nhật lễ Chúa Giêsu chịu Phép rửa, tại nhà nguyện Sistine, Đức Thánh Cha Phanxicô đã rửa tội cho một số trẻ em. ĐTC vẫn cử hành bí tích rửa tội hằng năm tại đây cho các trẻ em vào dịp lễ này. Trong bài giảng, ĐTC nhấn mạnh đến vai trò của cha mẹ đối với việc thông truyền đức tin con cái. Đó là điều quan trọng, trước hết cần phải thực hiện trong môi trường gia đình, tiếp theo là tham gia vào các lớp giáo lý. Và hơn bao giờ hết đó là trách nhiệm của các bậc cha mẹ. Sau đây là bài giảng của ĐTC cha.
LÃNH NHẬN VÀ THÔNG TRUYỀN ĐỨC TIN
Anh chị em thân mến
Lúc bắt đầu nghi lễ, có một câu hỏi tôi đã đặt ra cho anh chị em: “Anh chị em xin điều gì cho con cái của mình?”. Và tất cả mọi người đều nói: “xin đức tin”. Anh chị em xin Giáo hội đức tin cho con cái mình. Hôm nay chúng sẽ lãnh nhận Thánh Thần, lãnh nhận ơn đức tin trong tâm hồn của chúng. Nhưng đức tin này cần phải được phát triển, phải được lớn lên. Vâng, có thể có người nói với tôi: “Đúng rồi, chúng phải học điều đó…”. Đúng vậy, khi các em đi học giáo lý, chúng sẽ học giỏi về đức tin, chúng sẽ học biết giáo lý. Thế nhưng trước khi được học, đức tin phải được thông truyền, và đó là một công việc thuộc về anh chị em. Đó là nhiệm vụ mà hôm nay anh chị em đảm nhận là : thông truyền đức tin, chuyển tải đức tin cho con cái. Điều này phải được thực hiện ở nhà. Bởi vì đức tin luôn được thông truyền bằng “phương ngữ”: ngôn ngữ của gia đình, trong mái nhà, trong bầu khí gia đình. Đây là nhiệm vụ của anh chị em. Hãy thông truyền đức tin bằng gương sáng, bằng lời nói, dạy cho chúng biết cách làm Dấu Thánh giá. Điều ấy rất quan trọng. Anh chị em nhìn xem, có nhiều những đứa trẻ không biết làm dấu thánh giá. Anh chị em làm dấu Thánh giá, và các em thì làm như vậy [đoạn này ĐTC họa lại cử chỉ làm dấu của các em, cách lẹt quẹt], ta không hiểu gì. Nhưng trước hết là phải dạy cho chúng làm việc ấy.
Điều quan trọng hơn hết vẫn là thông truyền bằng đời sống đức tin của anh chị em để khi con cái thấy được tình yêu của vợ chồng, chúng sẽ thấy được bình an trong gia đình, thấy được Chúa Giêsu đang ở đó. Cho phép tôi được khuyên điều này: đừng bao giờ cãi nhau trước mặt con cái, xin đừng bao giờ. Việc vợ chồng cãi nhau là chuyện bình thường; Còn không cãi nhau là chuyện lạ. Khi vợ chồng cãi nhau thì đừng để con cái nghe, đừng để chúng thấy. Anh chị em không biết nỗi thống khổ mà một đứa trẻ phải gánh chịu khi thấy cha mẹ của chúng cãi nhau. Cho phép tôi nói rằng đây là lời khuyên sẽ giúp cho anh chị em thông truyền đức tin. Cãi nhau là điều không tốt, nhưng không luôn luôn là như vậy, đó là chuyện bình thường. Tuy nhiên đừng để con trẻ nghe thấy, để chúng không phải chịu thống khổ.
Giờ đây chúng ta tiếp tục nghi thức Rửa tội, nhưng anh chị em phải nhớ điều này: nhiệm vụ của anh chị em là thông truyền đức tin cho con cái. Thông truyền đức tin ở nhà, vì cũng ở đó ta học được đức tin, sau đó là đi học các lớp giáo lý.
Trước khi tiếp tục, tôi muốn nói với anh chị em một điều khác nữa : Anh chị em biết rằng các em bé ngày hôm nay cảm thấy mình ở trong một môi trường rất lạ: quá nóng, được bọc tả, quấn khăn kỹ càng… Chúng cảm thấy không khí oi bức… Rồi chúng khóc. Có thể khóc vì chúng đói. Và lý do thứ ba để khóc đó là “khóc phòng ngừa”. Đó là điều lạ. Vì chúng không biết chuyện gì sẽ xảy ra, và chúng nghĩ : “Thôi mình khóc trước đã, rồi chúng ta sẽ thấy”…. Đó là sự phòng thủ. Tôi nói rằng chúng rất thoải mái. Anh chị em lưu ý, đừng bọc chúng kỹ quá. Nếu chúng khóc vì đói thì cứ cho nó bú. Đối với các bà mẹ tôi khuyên cứ cho nó bú đi, cứ tự nhiên, Chúa muốn vậy mà. Bởi vì mối nguy hiểm nằm ở chỗ các bé có thiên hướng đa âm. Khi một đứa bắt đầu khóc, đứa khác sẽ hòa bè đối ấm, và đứa khác nữa bắt chước, cuối cùng thành một đội hợp xướng khóc.
Vì vậy chúng ta tiếp tục nghi lễ này trong bình yên, với ý thức rằng, đến lượt mình, anh chị em hãy thông truyền đức tin cho con cái.