Chìa khóa hạnh phúc là khiêm nhường - Mt 23, 1-12

Mt 23, 1-12

"Họ nói mà không làm".

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: "Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ, vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy, vì thế họ nới rộng thẻ Kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là "thầy". Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là cha, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là người chỉ đạo, vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Đức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên"



Khiêm tốn đối với xã hội hôm nay dường như là một mâu thuẫn. Một xã hội đang trọng quyền lực, mạnh được yếu thua chắc chắn không có chỗ cho sự khiêm nhường. Chúng ta dễ bị cám dỗ khi nghĩ rằng con đường dẫn đến sự vĩ đại là cho mọi người biết tất cả những gì chúng ta đang làm là tốt. Cám dỗ của chúng ta là thích phô bày tất cả mọi thứ mình cho là tốt nhất và hy vọng, chờ đợi mọi người sẽ nhìn thấy, công nhận, ngưỡng mộ và khen ngợi. Chúng ta cần được chú ý và khen ngợi. Và chúng ta thường cố gắng làm cho nó xảy ra và đôi khi lại phóng đại những chuyện nhỏ bé tầm thường. 

Mặt khác, nếu có ai đó chỉ trích hoặc nghĩ xấu về mình, chắc một điều, chúng ta chẳng vui tí nào. Hoặc nếu nghe ai đó nói những điều tiêu cực của mình, chúng ta có thể thay đổi tâm lý, trở nên chán nản và cáu gắt “giận cá chém thớt” suốt cả ngày… Tại sao vậy, bởi vì niềm tự hào của chúng ta bị tổn thương và điều đó làm cho chúng ta đau khổ. Tuy nhiên, nếu chúng ta khám phá được món quà đáng kinh ngạc là sự khiêm tốn chắc chắn sẽ bớt đau khổ hơn. 

Khiêm tốn là đức tính cho phép chúng ta trở nên thực tế hơn, giúp chúng ta vượt qua tính cách giả tạo. Khiêm tốn cũng giúp chúng ta thoải mái hơn với những gì chúng ta nghe thấy từ nhận xét của người khác, từ những thất bại của mình. Khiêm tốn không gì khác hơn là trung thực, chân thật đối với cuộc sống của chúng ta. 

Chúa Giêsu đã dạy chúng ta một bài học tuyệt vời trong đoạn Tin mừng hôm nay: “Ai nâng mình lên sẽ bị hạ xuống và ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên (Mt 23,12). Đó là chìa khóa để có được một cuộc sống hạnh phúc. Chúa muốn chúng ta được hạnh phúc, muốn chúng ta được người khác biết đến, muốn chúng ta trở nên đuốc sáng cho mọi người, qua đó tạo nên sự khác biệt. Tuy nhiên điều quan trọng là nó cần được thi hành trong sự thật, và khiêm tốn. Không giống như các kinh sư hôm nay bị Chúa Giêsu chỉ trích : “Họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy, vì thế họ nới rộng thẻ Kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là "thầy””. 

Lạy Chúa, xin dạy con biết sống khiêm nhường, trung thực với bản thân. Xin cho con luôn trở nên đuốc sáng, nhưng trong sự hướng dẫn của Chúa, để những gì con làm không phải là của con mà là của Chúa, để những ai con đụng chạm tới, không phải của con mà chính là bàn tay ủi an của Chúa.
Mới hơn Cũ hơn