Suy niệm thứ ba sau lễ Hiển Linh

“Ra khỏi thuyền, Đức Giêsu thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều” 
Mc 6, 33-44 



Chạnh lòng thương là gì? Đó là thuộc tính của một người mà khi nhìn thấy nỗi đau của người khác, họ thấy cảm thông và muốn chia sẻ thực sự với người đang lâm cảnh ngặt nghèo. Và sự đồng cảm này sẽ giúp cho người kia cảm thấy bình an, chịu đựng những gì họ đang nếm trải. Đây là kinh nghiệm của Chúa Giêsu khi thấy đoàn dân của mình như bầy chiên không người chăn dắt. 

Tin mừng hôm nay trình bày việc Chúa Giêsu làm phép lạ nuôi năm nghìn người ăn no nê chỉ bằng năm chiếc bánh và hai con cá. Dù bản thân phép lạ đã mang lại nhiều điều để suy nghĩ, tuy nhiên với đoạn Kinh thánh gợi ý trên đây cho chúng ta suy gẫm về động lực khiến phép lạ đã xảy ra. 

Khi nhìn thấy đám đông, Chúa hiểu được sự bơ vơ, lạc lõng của đoàn dân đang tìm kiếm Ngài. Họ không chỉ đói khát lương thực vật chất mà còn đói khát lương thực thiêng liêng. Họ đang khao khát, tìm kiếm thứ gì đó để lấp đầy cuộc sống vốn thiếu thốn xưa nay, và vì lý do đó, họ đã chạy đến với Chúa. Ở đây Tin mừng cho chúng ta thấy được hình ảnh của Chúa Giêsu với một trái tim đầy thương xót. Ngài không cảm thấy khó chịu vì họ không để Ngài và các môn đệ nghỉ ngơi. Trái lại, Ngài vô cùng xúc động trước sự nghèo đói của họ. Đây là lý do khiến cho Chúa Giêsu chạnh lòng. Đây là động lực khiến năm chiếc bánh và hai con cá trở thành biểu tượng của lương thực trường tồn, phát xuất từ Con Thiên Chúa. 

Hôm nay Chúa Giêsu cũng nhìn mỗi người chúng ta với con tim đầy trắc ẩn. Bất cứ khi nào bạn thấy mình băn khoăn, thiếu định hướng và khao khát một cuộc sống thiêng liêng, hãy chạy đến với Chúa. Điều chắc chắn bạn sẽ nhận được đó chính là lòng thương xót vô biên của Ngài. 

Hôm nay Tin mừng cũng mời gọi chúng ta có tấm lòng trắc ẩn như Chúa trong cuộc sống đời thường này. Có rất nhiều người xung quanh chúng ta đang cần sự quan tâm và chăm sóc: sự cô độc, bất hạnh bị bỏ rơi nơi người già; những thất bại, hụt hẫng, thất vọng và mất hướng của người trẻ; những mảnh đời thiếu thốn của các em cơ nhở trên đường… Nhìn người khác dưới đôi mắt cảm thông, dịu dàng và yêu thương chắc chắn chúng ta sẽ giúp họ vượt qua được những khó khăn cản trở niềm hy vọng và hạnh phúc. Được như vậy, chúng ta thực sự là người trao ban lòng trắc ẩn của Thiên Chúa đến cho tha nhân. 

Những gì chúng ta làm được hôm nay là hành động của luật yêu thương, như thánh Gioan đã nói trong bài đọc 1: “Các con thân mến, chúng ta phải thương yêu nhau, vì tình yêu bởi Thiên Chúa mà ra. Vì hễ ai thương yêu, thì đã sinh ra bởi Thiên Chúa, và nhận biết Thiên Chúa. Còn ai không thương yêu, thì không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là Tình Yêu” (1 Ga 4, 7-10). 

Lạy Chúa xin đoái nhìn con từng ngày bằng cặp mắt xót thương của Chúa. Xin Chúa mở mắt con để con có thể nhìn thấy tha nhân bằng đôi mắt của chính Chúa.

G. Võ Tá Hoàng

PHÉP LẠ HÓA BÁNH RA NHIỀU

Con thuyền rẽ sóng ra khơi,
Núi đồi thấp thoáng, mặt trời vươn cao.
Như cùng vạn vật đón chào,
Như cùng dân chúng nôn nao reo hò.
Tiếng reo như gió phất cờ,
Tiếng hò như sóng vỗ bờ vang xa.
Đầu thuyền Con Chúa nhìn qua,
Xót thương dân chúng thiết tha đợi chờ.
Như đàn chiên lạc bơ vơ,

Hoang mang chốn ở, mịt mờ hướng đi.
Để cho quỉ kéo ma trì,
Còn gì dân Chúa còn gì đàn chiên.
Suốt ngày dạy dỗ chữa chuyên,
Khi đồi cát trắng khi triền đá xây.
Bóng chiều đã ngả về tây,
Tiếng chim sao xác gọi bầy lưa thưa.
Cỏ cây vương chút nắng thừa,
Cũng vi vu thổi gió lùa đi mau.
Sườn đồi dân chúng chen nhau,

Say mê Lời Chúa quên màu thời gian.
Môn đồ khép nép vỉ van :
"Xin Thầy giải tán cho dân ra về.
Gần đây có xóm làng quê,
Cái ăn, cái uống dễ bề tìm mua."
Chúa rằng : "Nói thế là thừa,
Liệu sao thì liệu cho vừa người ăn."
Phi-li tỏ vẻ băn khoăn :  
"Hai trăm bạc bánh họa chăng đã vừa ?"
An-rê bỗng cất tiếng thưa :

"Bánh còn năm chiếc, cá thừa hai con,
Của một em bé môi son,
Mang theo nhấm nháp cho tròn hôm nay".
Chúa nhìn lên cõi trời mây,
Một tay cầm bánh, một tay chúc lành,
Bẻ ra chia khắp chúng sanh,
Xếp ngồi trên bãi cỏ xanh từng đoàn.
Trẻ già trên dưới năm ngàn,
No nê hương vị ân ban dồi dào.
Còn dư bánh vụn thu vào,

Hơn mười hai thúng xiết bao lạ lùng.
Nỗi vui pha trộn nỗi mừng,
Đầy trời dân chúng tưng bừng hoan hô :
"Thật Ngài là Đấng Kitô,
Tiên tri đã đến cơ đồ ắt xong."
Biết dân rập ý đồng lòng,
Đẩy cho vướng cẳng vào vòng thị phi.
Tôn vương lập đế gì gì,
Ở thêm rắc rối thà đi phải giờ.

(Nguyễn Xuân Văn - Sứ Điệp Tình Thương)




Mới hơn Cũ hơn