Những đau khổ của thế giới dường như nhiều hơn so với những gì chúng ta đón nhận. Chúng ta hãy cầu nguyện bằng Lời Chúa.
Khi những tiêu đề và hình ảnh của những ngày này khiến tất cả chúng ta đều sợ hãi thì thật tuyệt vời để quay về với Thiên Chúa, mong tìm được niềm an ủi.
Các Thánh vịnh là nguồn an ủi tuyệt vời và đổi mới niềm hy vọng.
Như Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói : “Trong Thánh vịnh, chúng ta nghe được tiếng của những người nam nữ cầu nguyện bằng xương bằng thịt, mà cuộc sống của họ, giống như tất cả chúng ta, đầy rẫy những vấn đề, gian khổ và bất trắc…”
Tuy nhiên, trong Thánh vịnh, đau khổ được chuyển thành câu hỏi. Từ đau khổ đến nghi vấn….
Và trong số những câu hỏi đó có một câu hỏi vẫn còn treo lơ lửng, giống như một tiếng kêu gào không ngừng chạy xuyên suốt cuốn sách từ đầu cho đến cuối. Một câu hỏi mà chúng ta lặp lại nhiều lần: “Cho đến bao giờ, lạy Chúa, cho đến bao giờ?”
Đau khổ trong cuộc sống có hàng nghìn kiểu, nó mang tên bệnh tật, hận thù, chiến tranh, bách hại, ngờ vực… Cho đến “hành động xấu” tột cùng, đó là cái chết. Cái chết xuất hiện trong Thánh vịnh như kẻ thù phi lý nhất của con người.
Nhưng trong bộ Thánh vịnh, đau đớn trở thành mối quan hệ, tương quan: một tiếng kêu cứu đang chực chờ bị chặn đứng ngang tai. Nó không thể cứ mãi vô nghĩa, không có mục đích….
Mọi đau khổ của con người đều quan trọng trước mặt Thiên Chúa. Vì vậy, hãy cầu nguyện với Thánh vịnh 56,9 : “Bước đường con lận đận, chính Ngài đã đếm rồi. Xin lấy vò mà đựng nước mắt con. Nào Ngài đã chẳng ghi tất cả vào sổ sách?”
Dưới đây là 5 Thánh vịnh đáng để lưu tâm, để dâng lên Thiên Chúa thay mặt cho những người đang đau khổ hôm nay.
1. Thánh vịnh 34,19
CHÚA gần gũi những tấm lòng tan vỡ,
cứu những tâm thần thất vọng ê chề.
2. Thánh vịnh 121, 1-2
Tôi ngước mắt nhìn lên rặng núi,
ơn phù hộ tôi đến tự nơi nao?
Ơn phù hộ tôi đến từ ĐỨC CHÚA
là Đấng dựng nên cả đất trời.
3. Thánh vịnh 9, 19-20
Nhưng người túng thiếu không mãi bị bỏ quên,
kẻ nghèo khổ chẳng tuyệt vọng bao giờ.
Lạy CHÚA, xin đứng lên, đừng để cho phàm nhân thắng thế.
Xin Chúa đòi chư dân ra trước mặt Ngài mà xét xử.
4. Thánh vịnh 23, 4
Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u
con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng.
Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm.
5. Thánh vịnh 46
Thiên Chúa là nơi ta ẩn náu, là sức mạnh của ta.
Người luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ khi ta phải ngặt nghèo.
Nên dầu cho địa cầu chuyển động,
núi đồi có sập xuống biển sâu,
dầu cho sóng biển ầm ầm sôi sục,
núi đồi có lảo đảo khi thủy triều dâng,
ta cũng chẳng sợ gì.
(Chính Chúa Tể càn khôn ở cùng ta luôn mãi,
Thiên Chúa nhà Gia-cóp là thành bảo vệ ta.)
Một dòng sông chảy ra bao nhánh
đem niềm vui cho thành của Chúa Trời:
đây chính là đền thánh Đấng Tối Cao.
Thiên Chúa ngự giữa thành, thành không lay chuyển;
ngay từ rạng đông, Thiên Chúa thương trợ giúp.
Muôn dân náo động, muôn nước chuyển lay,
tiếng Người vang lên là trái đất rã rời.
Chính Chúa Tể càn khôn ở cùng ta luôn mãi,
Thiên Chúa nhà Gia-cóp là thành bảo vệ ta.
Đến mà xem công trình của CHÚA,
Đấng gieo kinh hãi trên mặt địa cầu.
Người chấm dứt chiến tranh trên toàn cõi thế,
cung tên bẻ gẫy, gươm giáo đập tan,
còn khiên thuẫn thì quăng vào lửa.
Dừng tay lại: Hãy biết Ta đây là Thiên Chúa!
Ta thống trị muôn dân, thống trị địa cầu.
Chính Chúa Tể càn khôn ở cùng ta luôn mãi,
Thiên Chúa nhà Gia-cóp là thành bảo vệ ta.
G. Võ Tá Hoàng