Bố thí có thực sự quan trọng không?




Nếu bạn nghĩ rằng bố thí là cho người vô gia cư vài xu thì hãy đọc ở đây.

Một trong những cách thực hành thiêng liêng trong Mùa Chay được Giáo hội khuyến khích đó là bố thí. Nó không chỉ là những đồng xu nhỏ được trao cho những người ăn xin, mà còn hỗ trợ cho các hoạt động bác ái giúp đỡ các trẻ em nghèo và bị bỏ rơi, những người già túng thiếu và tất cả những người đang trong hoàn cảnh khó khăn.

Vui vẻ bố thí là một phương tiện để thánh hóa, bởi vì nó giúp chúng ta vượt thắng được một trong những tội tệ hại nhất đó là lòng tham, vốn gây ra quá nhiều điều ác cho thế giới. Thánh Phaolô nói rằng : “cội rễ sinh ra mọi điều ác là lòng ham muốn tiền bạc” (1Tm 6,10). Chúa Giêsu đã dạy chúng ta rằng: "Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu” (LC 12, 15), và “người giàu có khó vào Nước Trời biết bao” (Mc 10, 24).

Kinh thánh

Bố thí giúp chúng ta tách mình ra khỏi sự giàu sang. Tiền của phải là đầy tớ của chúng ta chứ không bao giờ là ông chủ của chúng ta. Ai xem tiền của như thần thánh thì người đó hiến tế đời mình và của những người khác nơi bệ thờ của nó.

Kinh thánh nói nhiều về bố thí:

“Thương xót kẻ khó nghèo là cho ĐỨC CHÚA vay mượn, Người sẽ đáp trả xứng việc đã làm” (Cn 19,17).

“Tùy con có bao nhiêu, hãy cho bấy nhiêu; có nhiều thì cho nhiều, có ít thì đừng ngại cho ít” (Tobia 4,8).

“Hãy chia cơm sẻ áo cho người đói rách. Phàm là của dư thừa, con hãy lấy mà bố thí, và mắt con đừng có so đo trong việc bố thí của con" (Tobia 4, 16).

“ Vì trước nhan Đấng Tối Cao, của bố thí là một lễ vật quý giá cho những ai làm việc bố thí” (Tobia 4, 11).

“Rộng tay bố thí là con chất đầy kho lẫm, và con sẽ thoát mọi nỗi gian nguy. Của bố thí sẽ nên vũ khí giúp con chống địch thù lợi hại hơn cả khiên dầy giáo nhọn”(Hc 29, 12-13).

“Mỗi người hãy cho tuỳ theo quyết định của lòng mình, không buồn phiền, cũng không miễn cưỡng, vì ai vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương” (2 Cor 9, 7).

“Kẻ túng nghèo, Người rộng tay làm phúc; đức công chính của Người tồn tại muôn đời. Đấng cung cấp hạt giống cho kẻ gieo, và bánh làm của ăn nuôi dưỡng, tất sẽ cung cấp dư dật hạt giống cho anh em gieo, và sẽ làm cho đức công chính của anh em sinh hoa kết quả dồi dào” (2 Cor 9, 9-10).

“Vậy khi bố thí, đừng có khua chiêng đánh trống, như bọn đạo đức giả thường biểu diễn trong hội đường và ngoài phố xá, cốt để người ta khen. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần thưởng rồi. Còn anh, khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm, để việc anh bố thí được kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh” (Mt 6, 2-4).

Thánh Lêô Cả (400-461) đã đánh giá cao việc bố thí, ngài nói:

“Bàn tay của người nghèo là ngân hàng của Thiên Chúa. Ai nuôi dưỡng Chúa Kitô nơi người nghèo thì người đó gửi kho tàng của mình ở trên trời. Nó dập tắt mọi tội lỗi họ mắc phải trong nơi trú ngụ ở trần gian này, “vì lòng yêu thương che phủ muôn vàn tội lỗi” (1 Pr 4,8). Không còn nghi ngờ chi nữa, chúng ta sinh lợi cho linh hồn của mình mỗi khi chúng ta cứu giúp người khác vì lòng thương xót. Người thương xót những kẻ nghèo là người muốn được Chúa Kitô tha thứ. Và chúng ta hãy tin rằng điều gì được trao cho người nghèo là chúng ta đã trao nó cho Thiên Chúa. Không có gì ích lợi hơn cho bằng kết hợp việc ăn chay cách hợp lý và sự thánh thiện trong các công việc bác ái”.

Thánh Augustinô đã nói: “Nếu bạn bố thí mà lòng buồn phiền thì bạn mất đi cả bố thí lẫn yêu thương. Những gì bạn làm cho người túng thiếu thì Thiên Chúa sẽ trả lại nó cho bạn. Sự bố thí của chúng ta nâng đỡ các linh hồn trong Luyện Ngục. Thánh Gioan Kim khẩu, Tiến sĩ Giáo hội (+406), đã khẳng định: “Ồ, nếu chúng ta biết trao cho người túng thiếu điều tốt và lời cầu nguyện là chúng ta đang cầu xin họ bố thí cho những kẻ chết của chúng ta”.

G.Võ Tá Hoàng
Aletetia
Mới hơn Cũ hơn