Bí tích Thánh Thể và sự Thương Khó


BÍ TÍCH THÁNH THỂ VÀ SỰ THƯƠNG KHÓ


(Sứ Điệp Tình Thương - Lm. Fx Nguyễn Xuân Văn)



GIÁO QUYỀN MƯU HẠI

Cảnh ngày tận thế hạ màn,
Nỗi riêng, riêng tỏ với đoàn môn nhân :
"Lễ Chiên một phút một gần,

6600. Chỉ vài hôm nữa nợ nần trả xong.
Bị người bán nộp đành lòng,
Án hình thập giá bị tròng vào thân".

Lời dù tiên báo mấy lần,
Được lời môn đệ phân vân từng lời.
Đền thờ chân bước chưa rời,
Dinh trong, thượng phẩm mật vời tay đao.
Toàn là tư tế kỳ hào,
Mở ngay tòa án tối cao luận hình.
Cả bầy ma quỉ đồng tình :
6610. "Tên nầy, tội ấy đóng đinh là vừa.
Đừng cho gió lọt song thưa,
Xôn xao bay đến tai lừa dân ngây.
Muốn cho hoàn tất việc nầy,
Hãy nên để lại sau ngày Lễ Chiên.
Đông người lắm chuyện đảo điên,
Đã ưng làm dữ phải phiền lo xa".

GIU-ĐA MƯU PHẢN

Ngờ đâu tên khốn Giu-đa,
Lòng tham nuôi mộng gian tà bất lương.
Ma dẫn lối, quỉ đưa đường (Kiều)

6620. Vào dinh thượng phẩm tìm phương hoạnh tài.
Hội đồng tinh mắt thính tai,
Thấy người lạ, khép vòng đai hỏi dồn :
"Thằng nào bộ tịch ác ôn ?
Đi đâu lấp ló khôn hồn xưng ngay”.
Giu-đa mặt dạn mày dày,
Chào thưa nham nhở vòng tay đứng trình :
Tớ là quỉ sứ hiện hình,
Đến từ hỏa ngục điều đình việc riêng”.
Hội đồng tưởng hắn xỏ xiên
6630. Đập bàn thét mắng : "Thằng điên muốn gì ?"
Giu-đa mất hết lương tri,
Cười lên hăng hắc gan lì thưa ngay :
Không nên bắt nạt thằng nầy,
Quí ngài đang muốn ra tay diệt thù ?
Tớ là môn đệ Giê-su,
Đến đây có chút công phu góp vào”.
Hội đồng lo sợ xôn xao,
Ruột gan như bị hắn cào tươm ra.
Bỗng nghe thượng phẩm Cai-pha

6640. Ôn tồn đánh tiếng dò la hỏi rằng :
"Thế còn gì quí cho bằng,
Chẳng hay bạn có tài năng gì nào ?"
Phóng lao buộc phải theo lao,
Hắn vờ trịnh trọng thì thào mấy câu :

"Đã từng sát cánh bấy lâu,
Tớ biết Ông ấy ở đâu, làm gì.
Quí ngài cho tớ cái chi ?
Tớ làm chỉ điểm đưa đi bắt Người”.
Được lời họ phá lên cười :
6650. "Bùa nào ấn nấy đáng đời nhà bay !
Rõ ra cái mặt thằng nầy
Là quân bán Chúa buôn Thầy kiếm cơm.
Dù sao thuyền đã trương buồm,
Ra khơi gặp được ngọn nồm càng nhanh”.

Họ liền tỏ ý tán thành,
Có tay trong giúp tiến hành thêm may.
"Chúng tao dứt giá cho mày :
Ba mươi đồng bạc đem xoay kiếm lời.
Nếu không liệu việc kịp thời,
6660. Coi chừng cái mạng đi đời nhà ma”.
Giu-đa nhận bạc đi ra,
Vừa mừng vừa sợ bôn ba trở về.
Lâm râm lập một lời thề :
Bề nào thôi cũng liệu bề cho xong.

DỌN MỪNG LỄ CHIÊN

Thời gian bay thẳng hay cong,
Mà sao ngày tháng xoay trong vòng tròn ?
Chiếc vòng lúc mẹ lúc con,
Như vành trăng bạc khi non khi già.
Than ôi thời khắc chóng qua!

6670. Lễ Chiên đẫm máu thôi đà đến nơi.
Trời mai ngày áp đẹp trời,
Phê-rô được lệnh cùng người Chúa yêu :
"Hai con dọn lễ ngay chiều”.
Thưa rằng : "Thành phố dập dìu khách xa.
Nhà quen đây chẳng có nhà,
Ý Thầy buổi lễ sẽ là nơi đâu ?"
Chúa rằng : "Đi chẳng bao lâu,
Chúng con vào đến địa đầu thành đô.
Gặp người vác một chiếc vo,
6680. Hãy theo chân hắn, theo cho đến nhà.
Xin vào ra mắt chủ gia,
Rằng : Thầy dạy đến hỏi qua một lời :
Nơi nào dành sẵn cho nơi ?
Để ăn mừng Lễ kịp thời tối nay ?
Chúng con sẽ được chỉ ngay,
Căn phòng lầu rộng đủ đầy tiện nghi.
Bàn xây, ghế nệm, chân quì,
Bát bình, nước rửa chẳng gì thiếu đâu”.
Mắt Người như có phép mầu,
6690. Thấy qua mọi sự trước sau như lời.
Ác vàng vừa trốn sau đồi,
Trông lên núi Thánh rợp trời đèn hoa.
Lễ Chiên mở hội từng nhà,
ích xưa hoài niệm trẻ già đều vui.
Lâu ngày ý nghĩa nhạt mùi,
Nhớ chăng như nhớ một thời chiêm bao.
Gia-liêm đô hội ồn ào,
Ngờ đâu có bóng gươm đao rợn người.
Gây nên vạ máu tày trời,
6700. Xe cho con cháu ngàn đời dây oan.

ĐẦU BỮA TIỆC

Đến giờ tiệc Thánh mở màn,
Chúa đưa môn đệ vào bàn Lễ Chiên.
Sau câu chúc tụng cổ truyền,
Chúa rằng : "Khát vọng thường xuyên của Thầy.
Là cùng với các con đây,
Sum vầy mừng Lễ Chiên nầy với nhau.
Để lưu kỷ niệm về sau,
Trước khi gánh chịu khổ đau vì đời.
Đây là buổi tiệc nửa vời,
6710. Chờ ngày kết thúc trên trời mai sau.
Hai tay nâng chén rượu đào.,
Chúa rằng : "Nhận lấy chia nhau mà dùng.
Đây là chén rượu cuối cùng,
Nước Trời thành lập mừng chung cõi trời”.
Lời dù tha thiết mặc Lời,
Dửng dưng môn đệ vui cười xôn xao.
Tranh nhau chỗ thấp chỗ cao,
Cãi nhau cho rõ mặt nào đàn anh.
Chúa rằng : "Chớ khá tranh giành,
6720. Vua đời sử dụng quyền hành trị dân.
Tự coi như một chủ nhân,
Nghĩ mình như kẻ thi ân cho đời.
Các con chớ khá học đòi.
Gương mù đừng lấy mà soi vào mình.
Dù ai nên phận nên danh,
Được làm kẻ cả đàn anh mặc lòng.
Sao cho cung cách nghi phong,
Như người nhỏ nhất trong vòng đệ huynh.
Dù ai nắm được quyền hành,
6730. Hãy như công bộc trung thành khôn ngoan.
Dưới tầm con mắt thế gian,
Người ăn hay kẻ hầu bàn trọng hơn ?
Phần Thầy ở với chúng con,
Như người giúp việc vuông tròn bấy nay.
Chúng con bền chí theo Thầy,
Gian lao không bỏ, đắng cay không rời.
Thầy ban cho cả Nước Trời,
Nước Cha sắm tự muôn đời cho Ta.
Cùng nhau vinh hiển một nhà,
6740. Rượu thơm chung chén tiệc hoa đồng bàn.
Chờ ngày trời đất điêu tàn,
Cùng Thầy trở lại thế gian một vòng.
Ngồi tòa xét đoán oai phong,
Mười hai chi họ thuộc dòng Ích-diên”.

Mới hơn Cũ hơn