Sự kiện “Hiển Linh” có một ý nghĩa quan trọng đối với nhân loại hôm nay. Mừng lễ Hiển Linh, chúng ta được mời gọi tiếp bước các “hiền sĩ” xưa trên hành trình nhận diện và sống hồng ân cứu độ.
1. Lời mời gọi lên đường
Khi nhận thấy ánh sáng của “sao lạ”, như một động lực vô hình thúc đẩy, các nhà “chiêm tinh” đã lập tức lên đường. Với các ông, đây là một hành trình kỳ vị, không đơn thuần là chuyến chinh phục cho một khám phá trong lĩnh vực thiên văn; mà hơn thế nữa, đây là một sự đáp trả trước lời mời gọi của chính Đấng là Sự Sáng không bao giờ tàn lụi: “Chúng tôi đã thấy ngôi sao của Người xuất hiện bên phương Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người” (Mt 2, 2b).
Nhân loại hôm nay cũng đang được Thiên Chúa mời gọi lên đường để tái khám phá các giá trị của đời sống tâm linh. Ở đó mỗi người mới có thể tìm gặp chính cội nguồn hạnh phúc mà bấy lâu họ vẫn kiếm tìm. Vấn đề là chúng ta có thái độ nào trước lời mời gọi ấy.
Phải chăng chúng ta vẫn cố thủ trong thực tại cuộc sống vật chất đang bị vây bọc bởi thế giới ảo của “ông thần” khoa học – công nghệ hiện đại. Sẽ là sai lầm nếu ai trong chúng ta vẫn coi nó là mục đích của đời mình. Để có thể dấn bước trên con đường do chính Ngôi Hai Nhập Thể đã mở ra, chúng ta cần sáng suốt nhận diện những hạn chế của nền văn minh hiện đại, từ đó biết hướng tâm lên Đấng Tuyệt Đối và thực thi thánh ý Ngài trong đời sống thường ngày.
2. Đối diện với thử thách
Cuộc viễn chinh theo ánh sao lạ cho thấy tinh thần quả cảm, dám đối diện với thử thách của các nhà “đạo sĩ”. Đây chính là thử thách của niềm tin. Chính bản lĩnh và niềm tin vào lời đã được ghi trong sách xưa, họ đã vượt qua những dao động, nghi ngờ và cả những đe doạ trên hành trình tìm gặp Hài Nhi Giêsu.
Hôm nay, chúng ta cũng đang phải đối diện với bao thử thách trong hành trình đức tin. Có nhiều thứ “ánh sáng” giả tạo đang lôi kéo làm ta lung lạc và có nguy cơ mất đức tin. Đó là “ánh sáng” của tiền tài, danh vọng, học thuyết, thông tin bóp méo sự thật…, và cả bạo lực đang đe doạ tiêu diệt đức tin của chúng ta.
Với niềm xác tín vào chính Đấng đã kêu mời và không ngừng đồng hành cùng nhân loại, mỗi người chúng ta hãy đặt niềm tin nơi Ngài, và nhờ Ngài nâng đỡ, tiếp sức cho ta vượt qua những “cửa ải Hêrôđê” đầy rẫy trong cuộc sống. Đồng thời, chúng ta biết can đảm và nỗ lực vượt qua những cạm bẫy của vật chất, các luồng tư tưởng, và cả những nghi ngờ hàm ẩn trong ta.
3. Gặp Chúa qua những dấu chỉ
Giữa trăm ngàn thử thách của đời sống, nhất là trong hành trình đức tin, Thiên Chúa vẫn mời gọi ta gặp gỡ Ngài qua những dấu chỉ. Nguồn sáng dẫn lối đưa đường cho chúng ta hôm nay không còn là thứ ánh sáng đến từ một vì sao tít mờ xa xăm. “Ánh sáng” này được phát xuất từ những mối tương quan nhân vị và các sự kiện trong đời sống thường nhật của chúng ta. Ngôi Hai Thiên Chúa đã giáng trần và làm một con người thực giữa nhân loại; Ngài muốn chúng ta nhận ra Ngài từ những con người là chính đối tượng được Ngài cứu độ. Đó phải là một quá trình sống tương giao liên đới theo Đức ái Kitô giáo của mỗi chúng ta.
Ta có thể nhận ra quyền năng vô biên của Thiên Chúa trước những thất bại và bất lực của nền khoa học hiện đại. Ta có thể nhìn nhận sức mạnh của Tình Yêu theo Tin Mừng mới có thể cảm hoá và giải trừ những căng thẳng, xung đột do chính trị, sắc tộc hiện nay. Ta có thể nghe được tiếng gào khóc, kêu cứu của những “Hài Nhi Giêsu” trước bất công, gian dối, bạo lực…
Như các “hiền sĩ” xưa, chúng ta biết nhận ra Chúa qua những dấu chỉ của cuộc sống và nơi những người xung quanh. Một khi đã nhận ra, chúng ta cần sẵn sàng trao ban bằng chính cuộc sống của mình.
“Họ vào nhà, thấy Hài Nhi với thân mẫu là bà Maria, liền sấp mình thờ lạy Người. Rồi họ mở bảo tráp, lấy vàng, nhũ hương, và mộc dược mà dâng tiến” (Mt 2, 11).
Nhân loại hôm nay cần thật nhiều tấm lòng vàng để trao tặng những nghĩa cử đẹp, để xoa dịu nỗi đau, và để vực dậy biết bao kiếp đời là hiện thân của Hài Nhi Giêsu. Chúng ta cần một thái độ khiêm tốn phục để “dâng tiến” cho đời con tim yêu thương của chính Đấng đã vì yêu mà đến tìm gặp và cứu độ chúng ta. Đây chính là cuộc Hiển Linh ý nghĩa và kỳ diệu nhất.
J.B. Nguyễn Quốc Tuấn