“Tôi mà sờ được vào áo choàng của Người thôi,
là sẽ được cứu chữa” (Mc 5, 28)
Nhìn ai nấy trang nghiêm lên rước lễ
Con thấy mình nhơ uế quá Chúa ơi
Tội của con dù xưng thú cả đời
Vẫn không sạch, xứng với ơn hồng phúc.
Nhưng lòng mến khơi niềm tin thôi thúc
Con khát khao được đón nhận Mình Ngài
Dù thấy mình bất xứng trước Tình Ai
Như người nữ thẹn thùng sờ gấu áo.
Chạm vào Chúa, nhơ uế là lỗi đạo
Nhưng niềm tin hút sức mạnh tình thương
Với tình yêu, tội nhỏ nhặt tầm thường
Lòng Thương Xót, chữa yếu đau hồn xác.
Dẫu tật bệnh làm đời con tan nát
Như hoa tàn lịm chết giữa niềm đau
Chạm vào Ngài diêu động cả trân châu
Dường sống muôn ngàn hoa phẩm tiết[1]
Con biết thế nên muốn yêu mãi miết
Muốn ngày ngày đón nhận Đấng Mến Yêu
Muốn tỉ tê thú nhận chỉ một điều:
“Con muốn ôm chứ không là khẽ chạm”.
Nha Trang, ngày 30/6/2024
Cảm tác khi tham dự thánh lễ
Chúa nhật XIII thường niên B